Có lẽ tính đến bây giờ thì cũng đã gần 5 năm rồi, anh còn nhớ rất rõ cái ngày tụi mình nhận nhau làm anh em kết nghĩa. 

Hai đứa cùng tuổi, cùng học một lớp mak không biết cái duyên nào đã gắn tụi mình làm anh em bao nhiêu năm nay. Bao nhiêu cái niềm vui, nỗi buồn và có khi là những giọt nước  mắt, ấy vậy mak cũng trôi qua tất cả, để rồi anh em lại càng thêm hiểu nhau hơn. Anh còn nhớ cái ngày eg chuyển vào lớp mới, cô bé đội cái mũ vành màu vàng, "lù lù" đạp xe đi học để  rồi anh cứ chọc là "dân núi". Ấy vậy mak, "dân núi" lại là người hay nói chuyện, luôn cười tít mắt và là người em gái hiểu mình nhất. Đọc từng mảnh giấy nhỏ mak hồi xưa mình nói chuyện, at cảm thấy thật vui, cứ đọc rồi ngồi cười 1 mình như là bị "khùng khùng" zậy. Lúc học cùng nhau, ở gần thấy bình thường mak lúc ở xa, thời gian lâu thì thấy nhớ eg nhiều lắm, nhiều lúc định nt và hét lên là At nhớ Eg nhiều lắm. Nhưng đành im bặt, bởi sợ bị chửi là " tửng tửng" ^_^. hjhj. At cũng sắp được gặp em gái rồi, cảm thấy zui zui ... 
Gởi tặng eg yêu của anh ! Anh yêu eg nhiều lắm .....


FOREVER